ngoại truyện sam sam đến đây an nè sinh đôi
Niên Ngật cầm ly rượu bước vào, thuận miệng giải thích luôn - "Nhà gái là em họ tôi." Tịch Si Thần nhàn nhạt cười. Niên Ngật nhấp một ngụm rượu rồi cũng nhìn về phía nào đó - "Nói thực, vị kia của cậu cũng thật là đặc biệt." "Cám ơn." - Ngữ điệu bình thản.
Chỉ thấy tiên sinh sắc mặt trắng nõn cầm bức thư trong tay tiến lên một bước, nhìn về phía hai người, nhướng mày cười nhạt, trong đôi mắt lưu chuyển ánh sao mơ hồ, thật là khiếp người. "Tiên, tiên sinh có thể đọc được chữ viết trên bức thư này ư?" Hắc Hổ dè dặt hỏi. Tiên sinh mặt ngọc cười nhạt: "Tại hạ nguyện thử một lần." "Trên đó viết cái gì?!"
Đôi mắt đen của vị tiểu hoàng tử đến từ Lôi Quốc khi ấy sâu thẳm nhưng ánh lên nét cương nghị và quyết đoán. Shiru cho nó cảm giác thanh thản và tin cậy trong bình yên, nhưng màu mắt đen của Sasuke cuốn nó trong bão táp.
Thẩm tiên sinh, Cố phu nhân (END + Ebook) Tên tác phẩm: Thẩm tiên sinh, Cố phu nhân Tác giả: Ôn Sưởng Editor: Sam (p3104) Thể loại: hiện đại, sủng Độ dài: 58 chương + 2 ngoại truyện Raw: Tấn Giang Văn án Bản quảng cáo Đây là một câu chuyện về lần gặp đầu tiên đã phải lòng, lần gặp thứ hai yêu nhau, lần gặp thứ ba quyết định cả đời.
"BOSS lớn …" Sam Sam ngạc nhiên quên luôn 2 người cô sớm đã không nhìn kia. "Tôi đến ăn cơm." BOSS lớn thanh nhã trả lời. "Xin mời ngài dùng…" Sam Sam hết sức luyến tiếc đem món cao lương mỹ vị vừa giành được đưa tới trước mặt BOSS lớn.
Einen Mann Nach Einem Treffen Fragen. Dịch jini83Dù nói người cần kiệm dễ xa xỉ, người xa xỉ khó cần kiệm, nhưng đối với 500 tệ phí sinh hoạt thời đi học, 1000 tệ phí sinh hoạt không tính tiền thuê phòngsau khi đi làm củaTiết Sam Sam mà nói, xa xỉ ngay lập tức cũng không phải là việc đơn giản. Vì thế, mặc dù cô đã trở thành vợ của Phong Đằng mấy tuần rồi, tuy trong túi đã nhét đầy N thẻ rồi, nhưng tiêu tiền vẫn bó chân bó tay, đi dạo cùng Phong Nguyệt, thấy Phong Nguyệt kí séc, vẫn có cảm giác hãi hùng khiếp nhật này, Phong Đằng sáng sớm đã đi đánh cầu, Sam Sam vừa bị Phong Đằng giày vò một phen, không muốn làm quả bóng, lười biếng nằm trên giường, không muốn dậy. Phong Đằng bình thường ăn no xong đều rất dễ bảo, không ép buộc cô, dặn dò người giúp việc đừng quấy rầy cô xong, tinh thần sảng khoái vui vẻ ra Sam đang chờ ngủ bù tới tận trưa, thì Phong Nguyệt gọi điện đến rủ đi shopping. Sam Sam nghe đến hai chữ “mua sắm” liền úp mặt vào gối giả chết, Phong tiểu thư mua sắm thực sự rất đáng sợ… nhưng lại tìm không ra lí do từ chối, cũng không thể vừa sáng sớm đã nói quá mệt, vậy chắc bị Phong Nguyệt cười chết mất. Đành nói đồng ý, để lái xe đón tới trung tâm thời trang danh tiếng ở tòa nhà XX để gặp Phong Sam đã đi mua sắm với Phong Nguyệt vài lần rồi, mỗi lần đều chịu sự giày vò cả về thể chất lẫn tinh thần, thể chất thì chân tay rã rời, tinh thần thì con tim rỉ máu, dù tiền tiêu ào ào không phải là của cô, nhưng, nhưng…Có đáng không?Tại sao một cái túi trông rõ ngớ ngẩn lại mất N vạn?Tại sao một đôi giày trông chả ra làm sao lại cần N vạn?Tại sao tại sao… bọn họ đều phải dùng đơn vị vạn tệ?……Sam Sam xuất thân từ một nhân viên tài vụ nhỏ bé mỗi lần thấy cái giá trên trời đó, thường không nhịn được, nghĩ tới “giá thành giá thành”, sau đó lại lấy tinh thần yêu nước không cho bọn quỷ phương tây kiếm tiền, kiên quyết bỏ những thứ đó này cũng không ngoại lệ, Phong tiểu thư vừa đi vừa càn quyét, Sam Sam vừa đi vừa nhìn, đi được một lúc hai người ngồi uống trà nghỉ ngơi ở tầng trên cùng, Phong Nguyệt nhìn đống đồ mình mua, nhìn Sam Sam vẫn tay không, đột nhiên xúc động “Sam Sam à, có phải em hơi phung phí không?”Phong tiểu thư nghĩ tới đống quần áo đến mác còn chưa thèm cắt ở nhà, lần đầu tiên chột Sam vừa uống trà, vừa thành thật lắc đầu “Không có không có.” Đại tiểu thư không phải hơi phung phí, mà là hết sức phung phí, nói bản thân “hơi phung phí” thật quá khiêm tốn rồi = =Phong Nguyệt than thở “y, cũng may mà anh trai biết kiếm tiền, không thì em lấy đâu ra những ngày thoải mái như vậy.”Đúng như những gì cô ấy nói, chồng cô – Ngôn Thanh mặc dù chức vụ cao nhưng xuất thân bình thường, nào đã trải qua cách tiêu tiền như cô, cô hiện nay tiền tiêu như nước là dựa vào lợi nhuận hàng năm mà tập đoàn Phong Đằng mang Sam cười ha ha, nhìn ra phong cảnh bên ngoài, trong đầu ù ù cạc cạc nhớ lại đoạn đối thoại trên giường của hai người lúc sáng. Khi ấy Sam Sam bực anh quá đáng đã đánh thức cô, Phong Đằng nói “Lần đầu tiên gặp nhau, ở ngoài bệnh viện, em chẳng chửi anh là nhà tư bản còn gì?”Sam Sam ngạc nhiên “Anh… Sao anh biết?”Phong Đằng ho một tiếng, ngón tay tự nhiên luồn vào trong áo, đồng thời cúi xuống cổ cô cắn một cái “Nhà tư bản giỏi nhất là gì? Ép khô em tới giọt máu cuối cùng?”Sau đó……Tuy cô vẫn chưa bị ép khô, nhưng cũng gần như thế rồi……囧!Ban ngày cô nghĩ đến việc này làm gì? Sam Sam cảm thấy hai má nóng hết cả lên, vội vàng cầm cốc trà lên che giấu. Phong Nguyệt lại phát hiện ra, hơi kì lại hỏi “Sam Sam, mặt chị đột nhiên ửng đỏ là sao?”Sam Sam bị truy vấn, càng quẫn bách hơn, Phong Nguyệt nhìn bộ dạng cô như vậy đã đoán được 7, 8 phần, đang định trêu cô, nghe thấy có người gọi.“À, đây chẳng phải là Phong tiểu thư và Phong phu nhân sao?”Sam Sam và Phong Nguyệt cùng ngẩng đầu lên nhìn. Chừng 4, 5 quý phu nhân đi về phía họ, có vẻ như quen biết Phong Nguyệt, không đợi chào hỏi liền ngồi ngay bên cạnh họ. Phong Nguyệt dịch sang bên cạnh Sam Sam, nhân lúc mọi người không để ý, nói khẽ “Chị xem người mặc mẫu mới của Chloe kia, là vợ bé của XXX, trước đây toàn lén liếc mắt với anh trai em. Người thì xinh đẹp nhưng mà gia thế không ổn, anh em sao có thể vừa mắt chứ.”…… Đại tiểu thư à, gia thế không ổn hơn ở đây này! Sam Sam vừa ngầm nhìn vừa đánh giá tình địch. Nhìn một lượt bọn họ, cũng tranh thủ lúc họ không để ý, nói nhỏ vào tai Phong Nguyệt “Bộ nào là mẫu mới của Chloe?”Phong tiểu thư “……”Ngồi một lúc, cả đám người bèn nói chi bằng cùng đi mua sắm, Sam Sam cũng không ý kiến gì. Chỉ là đi cùng bao nhiêu người này không giống đi với mỗi mình Phong Nguyệt, Sam Sam cũng không thể không thử bộ nào, hoặc chỉ xem chứ không mua. Tiện tay thử cái váy, hóa ra lại rất đẹp, sau đó nhìn giá, 1800 ~~Sam Sam nước mắt lưng 1800 thôi ~~Tha thứ cho từ “mới” cô đã dùng, trước đây cái váy 800 tệ cô đều không nỡ mua, nhưng cái giá này trong số y phục ngày hôm nay đã xem, thực sự thấp nhất thấp nhất rồi. ~~Vì vậy, mua cái này đi, cũng coi như là giao lưu, rốt cục cô cũng được gả vào nhà giàu có, nếu keo kiệt quá, nói không chừng boss đại nhận sẽ bị người khác chê cười là Sam Sam hào phóng kêu nhân viên bán hàng gói vào. Nhân viên cửa hàng cười khéo léo nói “Tiểu thư thật may mắn, cửa hàng chúng tôi vừa mang từ Anh về, chỉ có chiếc này thôi.” Sau đó nhìn vào máy tính nói “Giá gốc là 1800 bảng, sau khi giảm số lẻ đi còn 2 vạn tệ ạ.”Sam Sam nghi ngờ mình nghe nhầm —— một ngàn tám trăm……Bảng Anh???2 vạn tệ?!Mặt Sam Sam cứng đơ luôn người xung quanh đều nghe rõ, cái người mặc bộ Chloe lượn lờ đi tới, nhìn cái váy trong tay nhân viên cửa hàng nói “y, chiếc váy này đẹp thật, tiếc là Tiết tiểu thư thật may mắn, vừa nãy sao tôi không nhìn thấy…”Nếu lúc này không mua có lẽ chả khác gì đem thể diện của boss vứt xuống Thái Bình Dương, Sam Sam gồng lên giây, dù tim nhỏ máu, mặt vẫn mỉm cười lấy thẻ ra, trông thờ ơ, kỳ thực đau tim muốn chết “Vâng, tôi thật may mắn.”Sam Sam trở về nhà ủ dột, nhìn vào bức tường suy nghĩ về cuộc vạn ơi là 2 vạn! Cô đã tiêu 2 vạn để mua một cái váy……Đó là tiền lương mấy tháng của cô, là thu nhập cả năm của cha cô, là……Sam Sam vô cùng buồn rầu, đồng thời cũng bắt đầu hối hận, vẫn là không nên mua, tuy về sau Phong tiểu thư nói chỉ sợ lúc đó cô không mua, nhưng nhưng……2 vạn ơi….Nỗi buồn phiền này kéo dài tới tận lúc đi ngủ, Boss đại nhân vỗn dĩ muốn làm gì gì đó một chút, nhưng thấy Sam Sam hết sức chán nản, vẻ mặt đau khổ tột cùng…. Khó mà không bắt đầu kiểm điểm, không lẽ gần đây nhiều lần quá? Mặc dù là mới cưới…Phong Đằng thở dài “ Có gì mà buồn thế?”“Buồn chết đi được.”Phong Đằng tối mặt, chẳng lẽ kỹ xảo của anh vẫn chưa đủ?“2 vạn tệ ơi!”Giọng Sam Sam hết sức đau khổ, vốn dĩ boss đại nhân rất buồn rầu cuối cùng cũng phát hiện ra suy nghĩ của người đó dường như không cùng một hành tinh với anh, nhíu mày hỏi “Cái gì hai vạn?”“A…” Sam Sam cần gấp người để thổ lộ, cũng không để ý xem đối tượng có thích hợp hay không, đem kể hết nguyên văn sự việc. “Hôm nay Phong Nguyệt tìm em đi tòa nhà XX… cửa hàng nhỏ… nhìn nhầm nhãn hiệu….”Phong Đằng thật không biết nên giận hay nên cười, vì loại chuyện này mà để ảnh hưởng tới chất lượng cuộc sống x x đấy nhá, đừng có nhầm với cái tòa nha XX nha = =… để tránh sau này phát sinh việc tương tự, Phong Đằng nghĩ 2 giây, nói “Tòa nhà XX?”Sam Sam gật đầu.“Tòa nhà đó là tài sản đứng tên anh.”“Á?”“Những cửa hàng đó mỗi năm phải nộp cho anh số tiền thuê không nhỏ.”“Á”“Vì thế 2 vạn tiền mua váy, có phần lợi nhuận là đưa cho anh.”Sam Sam ngơ ngẩn “Đưa anh bao nhiêu?”“Uhm, khoảng 5 nghìn.” Phong tổng đùa một cách vô trách nhiệm “Vì thế sau này em mua đồ có thể trực tiếp giảm giá 30%, ví dụ như cái váy em mua hôm nay, thực tế chỉ cần chi 1 vạn rưỡi, giảm được 5 nghìn.”“Đúng không?”“Ừ” Boss đại nhân tiếp tục nói dóc không them chớp mắt. “Vì vậy sau này em càng mua nhiều, giảm giá càng nhiều, càng tiết kiệm được nhiều tiền.”“Đúng, đúng không?” Hình như có gì không đúng, chắc chắn có gì đó sai! Nhưng chủ tịch đại nhân đừng có càng lúc càng lại gần được không, không cách nào suy nghĩ nổi!“Đương nhiên” Boss tẩy não xong, cười khẽ nói “Vậy thì, chúng ta có thể bắt đầu làm việc khác được chưa?”Thk ss jini
Cùng đọc truyện Sam Sam Đến Đây Ăn Nè! của tác giả Cố Mạn tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại Dung TruyệnNgày xưa có một con heo, bị một con sói bắt về nuôi, sói nói với heo rằng, nuôi nàng để tương lai muốn ăn thịt, heo nhỏ vừa không tình nguyện, lại sợ hãi, nhưng nàng đánh không lại sói, đành phải ngồi yên để cho sói vỗ béo. Cứ như vậy trong suốt một khoảng thời gian, càng ngày heo càng béo, lúc này sói lại thả nó ra, bắt một con heo khác để ăn, con heo kia thấy rất khó chịu, ngươi bảo, con heo kia nên làm gì bây giờ?“Ách… Vậy làm một con heo tự do đi!”Sam Sam vẻ mặt sa sầm “Ngươi căn bản vẫn không hiểu rõ trọng tâm! Không bị ăn chẳng phải là rất tốt sao? Tại sao con heo kia lại cảm thấy khó chịu chứ?”“Oa! Ta biết! Vậy chắc chắn là con heo kia đã yêu con sói! Tình yêu vượt qua cả ranh giới chủng tộc nha, thật là lãng mạn!”“…… Lục Song Nghi! Ngươi thật ngu ngốc!”
Dịch la khanh diNgày Valentine thành phố A rất nhộn nhịp. thế nhưng Sam Sam lại vô cùng sầu não. Hôm nay là ngày lễ, công ty phá lệ cho nghỉ làm sớm hơn mọi ngày, nhưng Sam Sam lại bị A May thông báo hết giờ phải ở lại “làm thêm giờ” cùng chủ tịch. Nhìn ánh mắt đầy ẩn ý của A May mà Sam Sam nổi cả gai ốc. Chẳng lẽ hôm nay ông chủ cũng gọi cô đi làm nhân viên nhặt thức ăn sao? Trong đầu Sam Sam đột nhiên xuất hiện một cảnh tượng ông chủ ngồi ăn uống thân mật với bạn gái còn cô thì ngồi thảm hại một bên để nhặt thức ăn. Sam Sam bỗng nhiên cảm thấy không thoải mái và đưa ra một quyết định động trời Cô bãi công! Thế nên, sau khi tan làm, Sam Sam nhanh chóng lẩn vào đám đông, trốn tối, phố xá đã lên Sam đến quán mì thịt bò quen thuộc, ăn một bát mì thịt bò nóng hổi. Cái cảnh tượng hiện ra hôm nay trong đầu làm Sam Sam thấy khó chịu, mặc dù bản thân cô cũng không biết tại sao mình lại khó chịu như vậy….“Ăn uống cũng vui vẻ đấy nhỉ.” một câu nói chẳng nóng mà cũng chẳng lạnh chui vào tai cô. Sam Sam đột nhiên ngây người ra, nhìn vào Boss đột nhiên xuất hiện trước mặt cô, cái vẻ mặt đấy không phải là kinh ngạc sao. Thật là đen đủi, đã mạo hiểm cả nguy cơ bị trừ tiền thưởng để bãi công thế mà lại bị tóm được! Sam Sam thở dài ngao ngán. Phong Đằng nhìn vẻ mặt kinh ngạc của người nào đó, khẽ mỉm cười, không ngờ chỉ nghĩ là thử đến chỗ này để tìm thế mà tìm được thật.“Chủ tịch, sao ngài lại ở đây?” thực ra Sam Sam còn muốn hỏi, sao anh không cùng bạn gái dự lễ tình nhân, có phải anh tìm tôi để tình sổ không.” Vì hôm nay có người bãi công.” Phong Đằng chậm rãi tim của Sam Sam giật nảy lên, quả nhiên! Anh ta đến tóm cô đây mà. Sam Sam cố gắng nghĩ cách làm thế nào để bù đắp được việc bãi công ngày hôm nay, để giành lại món tiền thưởng đang dần dần rời khỏi cô. Cuối cùng, buột miêng nói “Chủ tịch, tôi mời anh ăn mì thịt bò, được không?”Một lúc sau, bát mì thịt bò bốc hơi nghi ngút được bưng lên, Sam Sam theo thói quen liền cầm đũa lên nhặt từng tí rau thơm trong bát mì ra. Phong Đằng cắn một miếng thịt bò, khẽ nhíu mày.” Không ngon sao?” Sam Sam nghi ngờ hỏi, không phải chứ, thịt bò hôm nay rõ ràng rất ngon mà, chẳng lẽ bát mì của Boss có vấn đề gì sao? Sam Sam liền gắp miếng thịt bò ăn dở trong bát của Boss lên cho vào miệng, lẩm bẩm “Không có mùi lạ, ngon lắm mà…….” vẫn chưa nói hết, Sam Sam bỗng nhiên nghĩ tới một vấn đề vô cùng nghiêm trọng cô lại ăn thức ăn thừa của Boss! Lần trước ăn thức ăn trong bát của Boss có thể có nước bọt của Boss, nhưng lần này thịt bò trong bát của Boss chắc chắn có nước bọt của Boss, vì miếng thịt bò này Boss đã cắn rồi…. Sam Sam ……………………………. Nhìn vẻ mặt của Sam Sam, nét cười hiện lên trên mặt Phong Đằng, “Anh, ăn phải, hạt tiêu.”Trên xe, Sam Sam vẫn còn đau đầu về chuyện “thịt bò nước bọt” lúc nãy, nhưng Boss ở bên cạnh tâm trạng dường như rất tốt. Sam Sam vô tình nhìn ra ngoài cửa sổ, ngày Valentine ở thành phố A thật là nhộn nhịp, những cặp tình nhân đi lại trên phố tạo ra những cảnh tượng hạnh phúc, nhìn những bông hồng mà các cô gái cầm trên tay, Sam Sam cảm thấy vô cùng ngưỡng mộ, ngượng ngùng nghĩ ngợi “Mình cũng chẳng còn ít tuổi nữa rồi, sao chẳng có ai theo đuổi thế nhỉ?”“Đi mua một bó hoa.” Boss ở bên cạnh lên tiếng. Sam Sam quay sang thấy Boss đang nhìn cô chăm chú và đưa mấy trăm đồng ra trước mặt cô.“Mua hoa làm gì?” Sam Sam đầy vẻ dò hỏi.“Tặng bạn gái.” trong mắt dường như Boss lấp lánh ánh Sam nghe thấy, vô cùng phẫn nộ, trong bụng lẩm bẩm, đến hoa tặng bạn gái cũng bắt mình đi mua, chẳng lẽ mình lại “vinh dự được thăng chức” nhân viên mua hoa? Mặc dùng phẫn nộ, nhưng vì bị nô dịch đã thành thói quen nên Sam Sam vẫn xuống xe đi mua một bó hoa hồng mà cô thấy là đẹp nhất. Đưa cho Boss, Boss nhận lấy, tiện tay để ra ghế sau. Sam Sam nhìn bó hoa hồng qua gương chiếu hậu, cảm thấy càng nhìn càng gai mắt, cái câu “tặng bạn gái” nghe sao mà ngứa cùng thì cũng về đến khu nhà Sam Sam ở, Sam Sam cởi dây bảo hiểm, mở cửa xe, xuống xe, quay đầu lại, cảm ơn ông chủ đã đưa cô về nhà. Đang quay người đi, thì bó hoa hồng “gai mắt” ấy được đưa từ trong xe ra, phía sau bó hoa là khuôn mặt tươi cười của Phong Đằng.“Cầm lấy” Boss nói rất vui vẻ.“Á? Cái, cái này, không phải tặng, cho bạn gái anh sao?” Sam Sam cảm thấy đầu óc có chút không ổn.“Đúng. Cái này, là, tặng, cho, bạn, gái, của anh.” Phong Đằng nói từng chữ một, vừa nói vừa nổ máy cùng vẻ mặt của Sam Sam từ kinh ngạc chuyển sang nghi hoặc, từ nghi hoặc chuyển sang mơ màng, cuối cùng thì đứng ngây người nhìn theo chiếc xe của Boss đang xa
April 14, 2020 Tiết Sam Sam là một nhân viên nhỏ bé của tập đoàn Phong Đằng. Sau một lần hiến máu cho em gái của Chủ tịch Phong liền nhận được cơm trưa miễn phí giao tận nơi. Tuy người đưa đồ khác nhau nhưng món ăn không hề thay đổi Gan lợn bổ máu. Sau hơn hai tuần liên tiếp nhận được cơm cảm ơn của Chủ tịch Phong, Sam Sam cảm thấy rất sợ hãi, trong lòng luôn thấp thỏm lo âu. Sau nhiều lần từ chối không tác dụng, cô đành ngậm ngùi chịu đựng cuộc sống “đầy tớ” của Phong Đằng. Từ một nhân viên tài vụ thử việc thăng cấp lên tầng 22, trở thành một nhân viên gắp hành và rau cho anh. Về phía Chủ tịch Phong kia, anh thực sự muốn bóp cổ cô để thỏa cơn tức. Anh hạ mình làm “con cá lớn” cho cô câu nhưng khổ nỗi cô lại không hiểu thế nào là “thả sợi dây dài” Review 2 “Sam Sam đến đây ăn nè!” là một bộ tiểu thuyết nổi tiếng của nhà văn Cố Mạn. Bộ truyện cũng được chuyển thể thành phim và khá thành công. Cốt truyện khá hài hước và nhẹ nhàng. Có ngược tâm nhưng cũng chỉ chút xíu thôi. Truyện kể về chuyện tình của một cô nàng tiểu bạch Tiết Sam Sam và con sói xám, boss lớn Phong Đằng. Tiết Sam Sam là một cô nàng khá ngốc lại ham ăn. Cuộc sống của cô cực kì đơn giản, không phải lo nghĩ quá nhiều. Cô và đại boss quen nhau là vì nhóm máu gấu trúc cực hiếm. Cũng bởi nhóm máu này mà một người bình thường như cô mới được nhận vào công ty lớn như Phong Đằng. Đó là vì em gái Phong Đằng- Phong Nguyệt cũng có nhóm máu hiếm ấy. Đề phòng bất trắc mà cần một “con trâu bán máu”. Nhưng khổ nỗi là Sam Sam rất có mị lực. Cô nàng rất ngốc, lại ngây ngô nên thu hút được sự chú ý của đại boss. Vì vậy, đã thích là phải rinh về nhà. Phong Đằng bày đủ thứ biện pháp để Sam Sam ăn trưa cùng ăn, dần dần là về chung một nhà. Câu chuyện sẽ mãi êm đềm như thế cho đến khi có sự xuất hiện của “thanh mai trúc mã” của đại boss. Lúc này Sam Sam mới nhận ra khoảng cách giữa cô và Phong Đằng rất lớn. Cô bắt đầu biết tự ti và chùn bước. Khi nhìn thấy anh và cô gái ấy hôn nhau, chính là lúc Sam Sam từ bỏ. Về sau, làm thế nào mà con sói xám lại lừa được con thỏ nhát gan ấy về nhà thì mọi người đọc truyện để hiểu rõ hơn nha. Truyện chỉ có khúc nhỏ xíu ấy là ngược thôi, còn lại toàn là đại boss bắt nạt và dung túng cho Sam Sam thôi. Bạn nhỏ Sam Sam của chúng ta tuy hơi ngốc nhưng tuyệt đối không phải dạng bánh bèo, ăn hại đâu. Cực kì đáng yêu và hài hước. Ngoài ra truyện có các cặp đôi phụ khá đáng yêu. Chị “thanh mai trúc mã” cũng chỉ có chút đáng ghét ở khúc giữa thôi, về sau chị cũng buông tay. Vì vậy không ghét ai được trong bộ truyện này. Phù hợp để mọi người đọc giải trí! – Review truyện xuyên không về hiện đại “Chào cô Tiết… Đây là cơm trưa Phong Tổng kêu tôi mang đến.” “Chào cô Tiết…” Đúng giờ cơm trưa, phòng tài vụ Tập đoàn Phong Đằng, một cô Tiết nào đó được ăn cơm trưa đặc biệt do Chủ tịch gửi đến. Trái ngược với ánh mắt ngưỡng mộ của những người xung quanh, cô Tiết trong lòng bất an. Trước những hành động “mờ ám” gần đây của “ông chủ kiêu ngạo” Phong Đằng, người chậm chạp như cô dường như hiểu mà lại như không hiểu. Thật khiến cho người ta nghĩ ngợi lung lẽ, chẳng lẽ, thực sự… thực sự…… “Thỏ trắng” Tiết Sam Sam là một nhân viên tài vụ nhỏ bé của Tập đoàn Phong Đằng. Thế nhưng từ “nhỏ bé” này đã là chuyện của vài ngày trước đây rồi còn hiện giờ cô là “hoàng thân quốc thích”, ngày ngày được Phong Tổng cho người mang cơm trưa đến, đãi ngộ thật khiến người ta ganh tỵ. Sam Sam vốn là cô gái ngây thơ, căn bản không có năng lực lý giải ánh mắt mờ ám của những người xung quanh, mỗi ngày lại cảm động mở hộp cơm của nhà tư bản mang đến, cảm giác khó nói thành lời. Cô chẳng qua chỉ mơ mơ hồ hồ bị rút 300CC máu giúp em gái Phong Tổng qua cơn nguy hiểm, ai mà biết được là cấp trên lại có nghị lực đưa cơm đến hai tuần liền. Mỗi lần đưa cơm đều là những người khác nhau, thứ duy nhất không thay đổi chính là món gan lợn bổ tịch đại nhân vì sao lại muốn nuôi cô? Rốt cuộc muốn lấy của cô bao nhiêu máu mà cho cô ăn nhiều như vậy… Sam Sam khóc không ra nước mắt, nhiều lần từ chối không tác dụng, cô đành ngậm ngùi chịu đựng cuộc sống “đầy tớ” của Phong Đằng. Từ một nhân viên tài vụ thử việc thăng cấp lên tầng 22, trở thành một nhân viên chọn thức ăn cho anh. Khi đó Sam Sam vẫn chưa biết rằng cán cân cuộc sống của cô đã bắt đầu xiêu vẹo. Bầu không khí xung quanh chủ tịch đại nhân thật là đáng sợ, ở gần một chút mà trái tim đã kháng nghị mãnh liệt. Phong Đằng – Nhà tư bản không có tính người cứ như vậy chen chân vào cuộc sống của cô, đến cả giấc mơ cũng có anh xuất hiện. Đợi đến khi cô hiểu rõ trái tim mình thì mọi chuyện đã đi xa tầm với… “Phong… Phong Đằng… Tôi nghĩ hình như tôi đã thích anh, như vậy, còn chưa rõ ràng sao?”… “Con hổ” Phong Đằng – Chắc chắn “boss lớn” Phong Đằng không thể ngờ được hình tượng của mình trong lòng Tiết tiểu thư lại “khủng bố” như vậy. Quả thật, có đôi lúc anh thật muốn ném cô từ tầng 22 xuống nhưng chung quy vẫn là “cố kiềm chế” được, nào có hung dữ như cô vẫn nghĩ. Lần đầu tiên gặp mặt, cô lén lút sau lưng gọi anh là quỷ hút máu, là nhà tư bản không có nhân tính. Lần thứ hai gặp lại, cô còn chẳng xem anh là người, ánh mắt hốt hoảng nhìn anh như thể anh sẽ “ăn thịt” cô không bằng. Anh đường đường là chủ tịch tập đoàn Phong Đằng vô cùng giàu có, tuấn mỹ lạnh lùng được bao cô gái chào đón lại hết lần này đến lần khác rớt giá thảm hại trong mắt “cô đần” Sam Sam. Đối mặt với một Tiết Sam Sam “rất đặc biệt”, Phong Đằng có chút đau đầu. Anh khi dễ cô không được, dọa nạt cô cũng không xong, cam tâm biến thành “con cá lớn” nhưng cô lại chẳng nguyện ý “thả dây câu dài”. Thực sự nghi ngờ, anh năm lần bảy lượt phát tín hiệu rất rõ ràng nhưng chỉ đổi lại một câu… “Chủ tịch, tôi có hiểu nhầm anh không, anh thích tôi à?” Được rồi, anh chính là đã “động lòng” với một Tiết Sam Sam ngơ ngơ ngác ngác như vậy… Sam Sam, chúng ta còn nhiều thời gian… Chúng ta thử xem đi.… Kỳ thực, nếu bạn hỏi tôi rằng ấn tượng với bộ tiểu thuyết nào nhất của Cố Mạn, tôi sẽ không ngần ngại mà trả lời “Sam Sam đến đây ăn nào”. So với nhiều bộ truyện tôi từng đọc, quả thật Sam Sam không thực sự đặc sắc về nội dung nhưng bù lại tác giả lại khiến tôi cực kỳ hài lòng về motip nhân vật. Nam chính Phong Đằng “ngoài lạnh trong nóng”, rõ ràng đã động tâm trước một Sam Sam ngốc nghếch lại kiên trì muốn cô tự hiểu, từng bước dụ dỗ cô nói ra suy nghĩ của chính mình. Nữ chính Sam Sam “ngoài mềm trong cứng”, chỉ cần cho cô chút men rượu liền biến thành người khác, ngay cả lời “tỏ tình” của đại boss Phong Đằng cũng như gió thoảng mây bay, trực tiếp cự tuyệt. Đến khi nhìn nhận rõ tình cảm của mình với anh, Sam Sam nhút nhát đã kiên định nắm lấy tay Phong Đằng bởi cô biết “sẽ chẳng có gì ngoại trừ anh ra” . Từ đôi oan gia trở thành giai ngẫu – Chuyện tình của họ cũng trải qua những cung bậc yêu đương hờn giận, tuy nhẹ nhàng nhưng cũng không kém phần ý nghĩa. Tình yêu, chẳng cần phải trải qua sóng gió chia xa mới hiểu được lòng nhau. Tình yêu thực sự chỉ cần tin tưởng nhau là được rồi. “Sam Sam đến đây ăn nào” chính bởi vì thế mà để lại dư âm khó quên trong lòng độc giả. – Âu Dung Hoa Review Ngôn Tình Trích dẫn “Thế giới này, lời nói phát ra từ miệng của con người trong một ngày quả thật quá nhiều. Vậy tại sao mình phải để ý đến những lời nói của người mà mình không quan tâm? Chỉ cần người quan tâm đến mình hiểu mình là được rồi. Sự cạnh tranh trong công việc, vốn dĩ là chuyện khó tránh khỏi. Cây ngay không sợ chết khác nói thế nào, đó chính là tự do của họ. Có thể khiến người khác im miệng hay không, đó mới là bản lĩnh của mình.” “Tổng giám đốc, anh bỏ tôi xuống đi, tôi có cảm giác mỗi giọt mồ hôi của anh đều đang cười nhạo cân nặng của tôi” “Vì sao ngày nào tôi cũng đến văn phòng tìm anh, ngày nào cũng ăn cơm cùng anh, không phải do anh ra lệnh cho tôi, mà là vì… tôi bị sắc đẹp mê hoặc!” – “Nếu em đã mê sắc đẹp, vậy những chuyện xảy ra sau đó có phải là do sắc đẹp ấy vẫn chưa đủ mê hoặc em không?” – “Thực ra đó là vì… tôi làm bộ lạt mềm buộc chặt thôi”. “Phong Đằng, tôi… chưa yêu ai bao giờ. Tôi cũng không biết cảm giác yêu đương là thế nào. Trước kia tôi không hề nghĩ đến những chuyện này. Nhưng dần dần tôi phát hiện ra, khi không có anh, tôi cảm thấy rất lạc lõng. Anh chờ tôi ở ngoài cục cảnh sát, tôi thấy rất xấu hổ. Anh đưa tôi về nhà đón năm mới, cùng ăn cơm tất niên, tuy không quen lắm nhưng tôi rất vui. Tôi không biết khiêu vũ nhưng tôi có thể học được mà. Tôi không thể giải mã nổi anh nhưng tôi sẵn sàng để anh giải mã mình. Tôi nghĩ… tôi thích anh mất rồi. Vậy anh xem, anh có thích tôi không?” “Em không có bệnh, uống thuốc làm gì. Em muốn sinh con, cần anh, chứ không cần thuốc” -Phong Đằng “Mỗi ngày anh đều ăn cơm ở đây. Bỗng đến một hôm, có một cô gái xông vào sân thượng của anh. Anh ngắm cô ấy ăn cơm, rồi từng ngày cứ thế trôi qua. Có lúc thấy cô gái ấy cười, khi khác lại thấy cô ấy khóc. Cứ nhìn mãi, nhìn mãi, nhìn cho đến khi khắc vào tim”. “Cháu có thể nuôi Sam Sam cho đến khi cô ấy trả hết nợ. Bọn cháu yêu nhau, tại sao chỉ vì nợ nần mà chia tay?”. “Chiếc nhẫn này có từ thời của cụ anh, chỉ truyền lại cho con dâu nhà họ Phong. Nó đại diện cho quá khứ. Giờ chiếc nhẫn xuất hiện ở đây, tức đại diện cho hiện tại. Nếu đeo vào ngón áp út của em thì nó đại diện cho tương lai của hai ta”. “Trên thế giới này, lời nói phát ra từ miệng con người trong một ngày quả thật quá nhiều. Việc gì phải để ý đến phát ngôn của những người mình không quan tâm chứ. Chỉ cần người quan tâm mình hiểu mình là được rồi”. Có thể bạn muốn đọc thêm Nếu bạn yêu thích cuốn sách, cảm thấy nội dung lôi cuốn, phù hợp với nhu cầu đọc của bản thân thì hãy mua SÁCH BẢN QUYỀN để ủng hộ tác giả và nhà xuất bản, để lại cho bạn đọc những nhận xét chân thật nhất về cách hành văn, chất lượng sách.
Nội Dung TruyệnNgày xưa có một con heo, bị một con sói bắt về nuôi, sói nói với heo rằng, nuôi nàng để tương lai muốn ăn thịt, heo nhỏ vừa không tình nguyện, lại sợ hãi, nhưng nàng đánh không lại sói, đành phải ngồi yên để cho sói vỗ béo. Cứ như vậy trong suốt một khoảng thời gian, càng ngày heo càng béo, lúc này sói lại thả nó ra, bắt một con heo khác để ăn, con heo kia thấy rất khó chịu, ngươi bảo, con heo kia nên làm gì bây giờ?“Ách… Vậy làm một con heo tự do đi!”Sam Sam vẻ mặt sa sầm “Ngươi căn bản vẫn không hiểu rõ trọng tâm! Không bị ăn chẳng phải là rất tốt sao? Tại sao con heo kia lại cảm thấy khó chịu chứ?”“Oa! Ta biết! Vậy chắc chắn là con heo kia đã yêu con sói! Tình yêu vượt qua cả ranh giới chủng tộc nha, thật là lãng mạn!”“…… Lục Song Nghi! Ngươi thật ngu ngốc!”
ngoại truyện sam sam đến đây an nè sinh đôi