truyện lãng tử hồi đầu
Bắt đầu đọc [Hạo Hãn Tinh Trần] Vạn kiếp luân hồi, vạn kiếp vương. Bao Bao Tử Thể loại: Ngôn tình, Mạt thế, Dị năng, Sinh con, Cường Cường, 1v1. P/s: Vì sự n… Truyện : lãng quên thù hận (bản beta) Tác giả : Bạch Nhược Bản được chỉnh sửa này chỉ đăng
Lãng Tử Gió. Mong manh như một cơn gió, đến rồi đi lúc nào không biết làm cho ta có cảm giác như thực như không, thật khó nắm bắt. Những rung động đầu đời trong sáng, tinh khôi và thứ Chi cần, có lẽ chỉ là một cơn gió…. Di là một kiểu người hoàn toàn xa lạ với Chi
Quyển 4 - Chương 103: Nam nhân trùm mũ trở lại. Quyển 4 - Chương 104: Dễ như trở bàn tay. Quyển 4 - Chương 105: Vân gia bị để ý. Quyển 4 - Chương 106: Giao dịch với Lăng Thiên Túc. Quyển 4 - Chương 107: Ngươi không thoát khỏi tầm mắt của ta đâu! (1) Quyển 4 - Chương 108: Ngươi
Tên truyện: Lãng Tử Hồi Đầu [văn Ruộng, Sủng, Sến, Sắc, Làng Quê] Người Viết: Van Vo Thể loại: codai, dienvan, faithfair, giadau, guongvolailanh, làngquê, nguoc, sung, tiểu-thuyết-lịch-sử, truyệnviệt, vănruộng Nguồn: Cậu phong lưu trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi, lúc sau có được năng lực đọc ý nghĩ người
Đọc truyện Lãng Đãng Giang Hồ Chi Ma Giáo Giáo Chủ miễn phí, cập nhật chương mới nhất nhanh chóng, đã hoàn thành. Hỗ trợ đọc truyện trên di động, máy tính, máy tính bảng.
Einen Mann Nach Einem Treffen Fragen. Tóm tắt truyện Một hồi ngoài ý muốn, để ma cờ bạc Trần Đông xuyên qua Tu chân giới ba trăm năm, lúc trở về lam tinh mới trôi qua 3 năm! Trong ba năm, bởi vì Trần Đông biến mất, phụ mẫu bị buộc nợ, muội muội vì trả nợ từ bỏ việc học, xinh đẹp như hoa lão bà bị khi nhục! Bây giờ, Trần Đông trở về! Lam tinh thượng nhiều một vị tu tiên giả! “Võ đạo tông sư? Không quan trọng!Các ngươi đối với người tu tiên sức mạnh hoàn toàn không biết gì cả!” Thông tin Tên gốc 浪子回头:修仙归来,老婆逼我离婚 Hán việt Lãng tử hồi đầu Tu tiên quy lai, lão bà bức ngã ly hôn Tác giả Sơn tra băng đường Thể loại Đô thị tu chân, đô thị, thần y, xuyên qua, mỹ nữ Nguồn truyện fanqie Loại truyện nhúng tự động Nhập thời 2023-05-30 154358
Cái dũng lớn nhất của con người không phải là không sợ chết mà là dám thoái lui. Trên đời này, cái dũng thực sự tồn tại ở tất cả mọi nơi, ở tất cả mọi công việc. Lặn xuống đáy biển mà không sợ giao long, đó cái dũng của người chài lưới. Vào rừng mà không sợ hổ báo, xài lang, đó là cái dũng của người thợ săn. Thấy gươm bén mà không biết sợ, xem thường sống chết, ấy là cái dũng của người liệt sĩ. Đối với Tiểu Vũ mà nói, tuy một thân võ nghệ phi phàm nhưng nghĩ cho cùng, dù chàng có bản lĩnh tới đâu, cũng chẳng thể có cơ hội nào đánh thắng hai thần thoại võ lâm là Nhiếp Phong và Bộ Kinh Vân. Điều đó là điều hiển nhiên dường như ai cũng biết. Lẽ nào Tiểu Vũ lại không biết cơ chứ. Trong thiên hạ có những hạng người dù biết là khó khăn, nhưng chỉ cần tìm được một lý do thì sẽ cố bất chấp tất cả để thực hiện. Cho dù bản thân biết rõ tỉ lệ thành công rất ít, nhưng vẫn cố gắng làm hết sức mình. Tiểu Vũ là hạng người đó. Để có thể kiến tạo nên cho bản thân hai từ “bản lĩnh”, cần phải trải qua biết bao là biến cố thăng trầm trong đời. Chỉ dựa vào một chút cơ duyên kỳ ngộ thì chưa thể đạt đến cảnh giới lô hỏa thuần thanh được. Chàng vì nghĩ cho bách tính thiên hạ mà theo lệnh hoàng đế đi bắt Kiếp Tâm. Nói về đạo nghĩa thì Tiểu Vũ không sai, vì đúng sai thật sự đâu phải chỉ qua vài câu là nói chọn vẹn hết được. Nhưng Kiếp Tâm không phải là dễ đoạt, bởi vì nếu làm điều đó, đồng nghĩa là phải khiêu chiến với hai võ lâm thần thoại. Khiêu chiến Phong Vân có phải là hành động dũng cảm hay không. Đối mặt với họ không phải chỉ mang theo một cái dũng là đủ. Chẳng phải đã có rất nhiều cường giả khiêu chiến Phong Vân rồi sao. Song kết quả của tất cả những kẻ đó đều chỉ có một mà thôi. So với Hùng Bá thì chàng chưa đủ mưu sâu kế hiểm, so với Tuyệt Vô Thần thì chàng chưa đủ bá khí thiên nhân cộng bái như ông ta, còn so với Đoạn Lãng thì Tiểu Vũ chàng càng không thể bằng sự tàn ác bất lương. Chỉ dựa vào một thân hai chưởng, Tiểu Vũ lần lượt qua chiêu với cả Nhiếp Phong và Bộ Kinh Vân. Bị thất bại thảm hại, chàng mới nhận ra cái dũng của mình chỉ là cái dũng của kẻ thất phu. Nếu không phải là Nhiếp Phong và Bộ Kinh Vân mến tài, thì Tiểu Vũ sớm đã không còn cái mạng này. Mạng của con người nói dài thì cũng có thể cả trăm năm, còn nói ngắn thì chỉ cần một khắc là cũng có thể chấm dứt. Trong lúc giao chiến với Bộ Kinh Vân, chàng bị trúng Vân Lai Tiên Cảnh. Bị nhấn chìm trong tiềm thức mơ hồ, Tiểu Vũ đã gặp lại được cha mình là Võ Vô Địch. Ông mắng Tiểu Vũ là kẻ hèn nhát, tại sao phải sợ Đại Kiếp, mà không xem nó như một đối thủ và đánh bại nó. Ngẫm lại thì cha chàng là một võ giả tuyệt thế, cả đời luôn theo đuổi sự vô địch, người thiên hạ nhắc đến ông luôn với thái độ tôn kính và ngưỡng mộ. Vậy thì người ta kính phục ông ở điểm gì? Đó là cái dũng của kẻ vô địch. Thân là hậu nhân của Võ Giả Vô Địch, tại sao phải lo sợ những điều mà chưa biết nó có xảy ra hay không. Nếu ý trời muốn Kiếp Tâm thật sự vấn thế, thì Tiểu Vũ dù có cố gắng đến đâu, cũng chẳng thể thay đổi được. Cũng giống như Đại Tà Vương giáng thế vậy, nếu đó là số kiếp thì sớm muộn gì cũng sẽ phải xảy ra. Vậy thì tại sao phải vì thứ vốn là thiên mệnh sắp đặt, mà đánh mất đi lương tâm của mình. Ngộ là gì? Ngộ là đột nhiên hiểu ra, hiểu một cách cặn kẽ, thấu đáo, là một cơ duyên tốt do người khác điểm hóa. Nếu như năm xưa Long Nhi được tiếng hồ cầm của Vô Danh điểm hóa, mà ngộ ra Thánh Linh Kiếm Pháp. Thì chính hôm nay, ngay trong giây phút bị Vân Lai Tiên Cảnh của Bộ Kinh Vân thao Vũ đã ngộ ra một đạo lý, đó là “cái gì phải đến cuối cùng cũng sẽ đến, cố gắng ngăn cản cũng chỉ là hoài công vô ích mà thôi”. Cổ nhân giảng rằng “vật cùng tắc biến, vật vực tất phản”, ý nói một vật hay một sự việc khi đi đến điểm cực độ trong giới hạn, thì sẽ phản đảo lại. Cho nên, càng ở vào lúc vô vọng, thì càng có thể là hy vọng đang ở ngay trước mắt. Thân ở vào nghịch cảnh, chính là cơ hội tốt để thể hiện bản thân. Cha chàng từng nói là võ giả thì đừng bao giờ run sợ trước mọi cuộc chiến. Nếu Thiên Thu Đại Kiếp là một cuộc chiến, thì tại sao Tiểu Vũ lại phải sợ cuộc chiến đó. Sau khi nhờ vào nguy hiểm cận kề mà ngộ ra chân lý, Tiểu Vũ như người đi đêm tối lâu ngày thấy được ánh sáng. Sau đêm đen đằng đẵng sẽ là ánh bình minh rực rỡ, nhưng sau hoàng hôn sẽ lại là bóng tối che phủ. Vừa lúc thấy mặt trời thì lại gặp đám mây đen, đó chính là trước mắt Tiểu Vũ, thấy Bộ Uyên Đình dơ chưởng lên định giết chết đứa bé. Đứa nhỏ không có tội, mỗi sinh linh trong trời đất này sinh ra đều đảm nhận một vị trí nào đó. Con kiến nhỏ bé còn có quyền được sống, không chỉ như vậy mà mọi sinh vật tồn tại trong trời đất này, đều có quyền được sống. Đứa bé có phải Kiếp Tâm hay không, điều đó không quan trọng, mà cái chính là lương tâm của chàng không cho phép, chàng đứng nhìn tội ác diễn ra. Dù một chưởng Ngũ Tình Vô Địch vẫn nhộn nhạo trong người, Tiểu Vũ vẫn cố gắng ra tay cứu đứa nhỏ tội nghiệp. Là đứa bé này là Kiếp Tâm nên không thể chết. Hay chỉ vì Tiểu Vũ hành động quá cảm tính. Điều đó không ai biết chắc. Chỉ thấy Tiểu Vũ ra tay bất ngờ, tuy thân trọng thương nhưng chỉ chiêu vẫn rất thuần thục và chuẩn xác. Thủ pháp điểm huyệt cao minh của chàng, xuất ra nhanh như ánh chớp, cùng với thân thủ liễu đắc của mình, Tiểu Vũ đã thuận lợi cướp được đứa bé trong tay của Bộ Uyên Đình. Chàng sau khi đắc thủ đã ôm đứa nhỏ phi thân lên mái nhà ngói, trong lúc ấy Tiểu Vũ cảm nhận có một trận gió ập tới. – Tiểu Vũ huynh đệ! Xin trả lại con của Dịch Phong cho ta. Nói đến khinh công độc bộ võ lâm, thiên hại ngoài Quỷ Hổ ra thì không ai có thể so sánh với Phong Trung Chi Thần. Tiếng nói vừa thoáng nghe bên tai mà người đã ngay trước mắt, mái ngói đung đưa cùng bước chân của chàng trai cũng khựng lại. Trên đời có những lúc bản thân rơi vào tình trạng bấp bênh, như bàn chân Tiểu Vũ đang đứng trên mái ngói lúc này vậy. Chỉ cần dẫm mạnh thì mái ngói sẽ sập, giống như lòng người cứng nhắc cũng sẽ có một lúc nào đó mềm mỏng. Phía sau có người của triều đình, phía trước có Phong Vân. Đường thì chỉ có thể chọn bước tiến hoặc lùi lại mà thôi. Và Tiểu Vũ trong lúc ấy đã không chần trừ mà chọn bước lên. – Tiền bối! Vãn bối không muốn đứa bé chịu đau khổ, xin giao lại cho người. Sự chân thành nồng nhiệt từ ánh mắt của chàng trai này tỏa ra, Nhiếp Phong cũng cảm nhận được. Phong thần đưa tay đón cháu về mà không khỏi cảm kích, trước tấm lòng của Tiểu Vũ. Mây đen đã tản đi, bầu trời lại tỏa sáng, giống như lòng người trải qua u mê, sẽ trở nên tỉnh táo sáng suốt hơn. Tiểu Vũ sau khi ngộ ra được chân lý sống, đã buông bỏ được gánh nặng trong lòng. Chàng cứu đứa bé có phải chỉ xuất phát từ lòng hào hiệp hay không. Thật ra Tiểu Vũ chàng có được ngày tháng như hôm nay, một phần cũng nhờ sự giúp đỡ của phu phụ Nhiếp Phong. Khi sinh thời Đệ Nhị Mộng luôn quan tâm chàng như con đẻ, sau khi cha chết phần lớn thời gian Tiểu Vũ đều được Nhiếp phu nhân quan tâm chăm sóc. Bà ấy bằng tình thương vô hạn, đã giúp chàng vượt qua những ngày tháng khó khăn nhất trong cuộc đời. Tấm chân tình ấy của Đệ Nhị Mộng chàng luôn khắc cốt ghi tâm. Nay con của Dịch Phong lâm nguy, Tiểu Vũ dù không vì Nhiếp Phong thì cũng muốn vì Nhiếp phu nhân mà ra tay tương trợ. Hành động này của Tiểu Vũ khiến Nhiếp Phong rất vui, nhưng niềm vui của người này sẽ thành sự không vui của người khác. – Tiểu Vũ! Ngươi dám kháng lại chỉ thị của bệ hạ sẽ bị trảm thủ thị chúng. Khôn hồn thì mau giữ lại đứa bé. Người cất tiếng lên chính là Nghiêm Quân đứng đầu Ngự Tiền Thập Đại Thị Vệ. Lời vừa xuất ra vẫn còn chưa dứt, thì một chưởng cực mạnh đã giáng thẳng vào đầu y. Chưởng lực hùng hậu đến nỗi, viên ngọc nạm trên mũ ô xa của Nghiêm Quân cũng vỡ nát. Người ra tay chính là Bộ Kinh Vân. Thờ chủ nào thì phải hết lòng vì chủ nấy, Nghiêm Quân vì hoàng đế mà quyết tuyệt là không hề sai. Chỉ trách ông ta đã đụng không đúng người mà thôi. Hành động dùng đao kề cổ đứa bé để uy hiếp Phong Vân của Nghiêm Quân, đã khiến tử thần nổi giận. Thế gian còn điều gì đáng sợ hơn cơn giận dữ của tử thần, kẻ nào giám dỡn mặt với Bất Khốc Tử Thần đều không có kết cục tốt đẹp. Nghiêm Quân trúng phải trọng chưởng, đao dời khỏi tay, máu phun đầy miệng. Toàn thân bị sát khí tỏa ra từ ánh mắt của Bộ Kinh Vân làm cho run rẩy. Kẻ ngoan cường nghĩ rằng cái chết không đáng sợ, nhưng khi đối diện với tử thần thì không ai có đủ tư cách để tỏ ra mạnh mẽ. Sự sợ hãi đã ăn mòn ý trí ngoan cố ban đầu của ông ta, đôi mắt mở to, miệng thì há hốc. Tử thần đã bước đến rất gần. Bộ Kinh Vân đã dơ tay lên, đồng nghĩa tử thần sắp đưa ra phán quyết cuối cùng. Con sói bị thương thì cũng chẳng khác gì hắc khuyển nuôi trong nhà. Nghiêm Quân lúc này đã sợ vỡ mật, nếu như bây giờ hối hận thì cũng đã không còn kịp nữa. Sinh mệnh của con người là do một số vận trình khác nhau tạo thành. Nó có thể là vận may, hoặc là vận rủi, hoặc là trước may sau rủi, hoặc là rủi trước may sau. Ở các vận trình khác nhau của sinh mệnh, sẽ biểu hiện ra chất lượng sinh mệnh khác nhau. Nhưng với Nghiêm Quân ngày hôm nay, thì vận may của ông ta thực sự chưa tận. Đúng lúc Bộ Kinh Vân chuẩn bị hạ sát trước thì một giọng nói cất lên. – Thánh chỉ tới.
Cậu Phúc làng ta sinh ra đã được thầy mẹ yêu thương, lớn lên ra đường có lắm bướm hoa vương vấn. Tính tình cậu cởi mở, dễ gần, không hách dịch với tá điền và nông dân trong làng, nói chung cũng là một cậu công tử giàu sang hiếm hoi được nhà nông quý trọng. Được vây quanh bởi cảm tình nồng hậu, dĩ nhiên bất chợt mọc lên một cây nấm nâu giữa bầy hoa khoe sắc, cậu làm sao mà chẳng gai lòng. Đêm hôm đó, cậu chống tay lên đầu suy nghĩ, nghĩ mãi nghĩ mãi mà cũng chẳng ra được vì cớ sự gì mình đeo mang tội, cuối cùng cũng nén không được tò mò mà mò đến phòng mợ Phúc. Cánh cửa mở ra, ánh nến vàng vọt hắt lên gương mặt xinh đẹp của người đàn bà một nụ cười mừng rỡ. Mợ Phúc đon đả mời cậu vào, sau đó vội vội vàng vàng đẩy cậu lên giường, thổi tắt nến rồi lao lên ôm cậu, đến váy áo cũng không buồn cởi mà đã nhảy bổ vào, hành động hệt mấy mụ hàng cá hoài xuân giữa chợ. Từ đầu đến cuối, trong đầu lại toàn là chửi rủa. Có lẽ là do ảnh hưởng của cơn mưa đêm bên ngoài, hoặc vì hơi ấm của thịt da nõn nà đem lại, cậu cũng không cảm thấy ý nghĩ của mợ chói tai như lúc sáng. Cậu thậm chí còn thấy mợ thật tài, thật quái, căm ghét cậu đến vậy mà ngoài mặt vẫn diễn tròn vai mụ vợ si chồng đến là nhuần nhuyễn! Sao lại có ả đàn bà kỳ quặc đến vậy? Thời khắc cậu làm chuyện vợ chồng với mợ, câu trả lời mới lộ ra một cách bất ngờ. Mợ chê cậu bẩn! Cái con lợn dơ bẩn này! Còn không làm nhanh lên! Tởm quá đi mất...! Ngoài miệng thì rên rỉ hối thúc cậu liên hồi. Bấy lâu cậu cứ ngỡ có hành động gấp gáp là do mợ trời sinh dâm đãng, chuyện chăn chối không được thẹn thùng và tình thú như phụ nữ bình thường. Bây giờ mới vỡ ra cái lẽ làm cậu quá ư ê mặt. Cậu mà tiếp tục làm nữa mới thật sự là con lợn! Đẩy mợ ra, cậu phóng một nước về phòng, tức đến nỗi đến hài cũng quên mang, Nhưng quần thì không quên nha loáng thoáng bên tai còn nghe mợ thầm cảm tạ ông giời vì lần này con ông ấy xong việc nhanh quá. Khốn! Khốn quá đi mất! Đêm đó, cậu cũng không còn lòng dạ nào tìm vui với ai được nữa, cứ nằm mãi trên giường nghĩ đến mợ, lòng thề với lòng sẽ mặc kệ mụ đàn bà dở hơi đó từ nay đến cuối đời! Cơ mà, xem ra, cuối cuộc đời của cậu Phúc đúng là đến mau, sáng hôm sau đã đến. Cậu theo dõi vợ cả của mình. Cậu không muốn đâu. Nhưng cậu không có cách nào kiểm soát bản thân. Ai bảo đầu cậu lúc nào cũng bị cái sự không cam khống chế chứ! Cậu không dám xưng là bậc tình thánh, song chí ít ở làng cũng là đấng tài tử phong lưu, có đâu lại bị một mụ đàn bà căm ghét vì cái lý do... trần tục đến thế? Cậu bẩn? Bẩn chỗ nào? Mà kể cũng lạ, mới sáng sớm mà mợ đã trát phấn thoa son, đoạn dắt ba, bốn con hầu đến phòng mợ tư, xem chừng là gây chuyện. Cậu cũng theo đằng sau nhưng chỉ đứng ngoài cửa sổ nhìn xuyên qua tấm liếp.
4,186 lượt thích / 136,994 lượt đọc Cậu phong lưu trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi, lúc sau có được năng lực đọc ý nghĩ người liền đâm hối hận, thương mợ tận trời. Mợ giả ngu muội bám riết để cậu chán ghét, sau đột nhiên bị theo đuổi, phát hoảng trốn cậu như trốn lũ. Cũng chỉ là chuyện xưa cũ của một chàng lãng tử hồi đầu... P/S truyện nhẹ nhàng, chừng 13c trở xuống, có chút ngược, chút sắc, chút máu cún... nói chung nhạt phẹo phèo pheo. D Có thể bạn thích? Sủng Hậu HiuuMinhh5 0 0 14 Nàng bị chính người tin tưởng nhất phản bội… [Allisagi] Novaturient kincy_vaxien 1,959 326 9 Thể loại sinh tồn, hành động, mạt thế, boylove.… markhyuck textfic; thì thôi luôn nhé T-1113T 76 26 2 Tổng hợp vài shot textfic vì nó quá ngắn để tạo thành một truyện riêng.… Countryhumans_ Trò Chơi Tìm Xác_ Partygoer_fun 143 19 2 Đây sẽ là một tác phẩm hơi máu me và kinh dị. Tôi lấy cảm hứng từ bộ manga" trò chơi tìm xác " Đây chỉ là tác phẩm kinh dị đầu tay nên có sai sót mong mọi người thông cảm. Với cả đừng xem chùa. Tác giả ko thik đâu… Xuyên thành tượng nữ thần như thế nào phá aroma_nguyen 16 0 12 Tác giả Trường Ngư Tức MặcThể loại Xuyên việt - bách hợp - tây huyễn - thần thoại...Thị giác tác phẩm Hỗ côngTiến độ truyện Hoàn thànhTag Cường cường, Yêu sâu sắc, Xuyên qua thời không, Sử thi kỳ ảoVai chính Lortus , Aleur┃ vai phụ Solancia chúng thần, vương quốc nhân dân, cùng với đối địch thế lực nhóm ┃ cái khác HE, 1v1, dị năng, thần minh, quốc gia cổ, tây huyễn… MILEAPO - TỔNG HỢP ONESHOT - CHÚNG TÔI KẾT HÔN RỒI rialovesp 4,144 637 16 Apo trước kia chắc hẳn sẽ không dám nghĩ tới, cuộc sống hôn nhân của mình lại thành ra thế này !!! -Tổng hợp những oneshot vui vui yêu yêu về cuộc sống của MileApo sau hôn nhân. Không chuyển ver !… Tứ trùng miên - Ân Tầm tongocha2324 6,800 425 3 Nhân vật1. Lục Nam Thâm - Một nhạc trưởng bên ngoài hiền lành ngoan ngoãn thực chất là một con chó sói vs Hàng Tư - Một cô gái đi ngược lại triết lý õng ẹo, một nhân tài phát hiện "trà xanh", một người cô câu Lục Nam Thâm - Một người hướng nội vs Niên Bách Tiêu - Một người hướng ngoại....Đại ýDùng "âm thanh" giải đáp bí ẩn, giải đáp một cách mới mẻ và chuẩn xác khái niệm người đa nhân cách. Nam nữ chính chữa lành cho nhau, yêu cuộc sống, yêu xã hội....… Mười bảy tuổi bạn thích ai 199LoveVNFanpage 3 0 7 Tác giả Anh Thập LụcĐược chuyển thể thành bộ phim "Muốn mãi mãi yêu" tên cũ 199Love, diễn viên chính Dương Tử, Phạm Thừa Thừa… HAOBIN II NGƯỜI YÊU SIÊU CẤP NhiAegi_ 3,471 488 15 Sung Hanbin có một người yêu siêu cấp tên là anh cục súc công x Đàn em ngốc nghếch có chút dở hơi dính người🖊sakuraa- chuyển ver đã có sự cho phép của tác giả… Hoài trọng sinh vai ác nhãi con [ xuyên nhanh ] _ thanh nhung cầu 【 kết thúc 】 Sayu_8648 9 6 11 [ xuyên qua trọng sinh ] 《 hoài trọng sinh vai ác nhãi con [ xuyên nhanh ] 》 tác giả Thanh nhung cầu 【 kết thúc 】 văn án Thu vận vi xuyên qua một đám tiểu thế giới dưỡng nhãi con, lại không biết này đó nhãi con mỗi người đều không giống bình thường. Tinh tế thế giới khơi mào chiến tranh chính đàn đại lão, thế giới hiện đại muốn diệt thế nhà khoa học, cổ đại thế giới thô bạo mất nước hoàng đế...... Này đó thu vận vi cũng không biết, nàng chính đem nhà nàng tiểu nhãi con ở giữa không trung xoay vòng vòng chơi, nhà nàng nhãi con quá không yêu cười, muốn đậu cười. Mà…
Biên Tập Danh Sách Truyện Của Tác Giả Lãng Tử Hồi Đầu Không có truyện nào trong danh sách.
truyện lãng tử hồi đầu